30 tháng 7, 2015

Người ta vẫn cố

Mọi thứ như mờ đi.
Rối rắm, mù mịt. Con đường đầy sỏi đá bén ngót, dây gai chằng chịt.
Cô đơn, mệt mỏi, những vết thương sâu hoắm vẫn há miệng.
Người ta vẫn cố bước tiếp về hướng ánh sáng mỏng manh, leo lét ở phía xa kia.
Mặc những vết thương cũ chảy máu.
Mặc những vết cắt mới cắn xé thịt da.
Người ta vẫn cố.

Không sợ hãi bất kỳ điều gì
Những nụ cười vẫn nở 
Trên con đường tìm về phía xa. 


Chôn chặt trong góc hồn
niềm đau sâu thẳm không nói thành lời
Trái tim đã vụn vỡ.


20 tháng 7, 2015

Cho Đến Cuối Cuộc Đời

Yêu và nỗi sợ hãi mất nhau, cả những hứa hẹn.
Quốc Khanh và Hồ Hoàng Yến là một trong những cặp song ca yêu thích. Đôi giọng kể lể trên nền giai điệu êm đềm như những lời thì thầm của những người yêu nhau.

Với những người đang yêu thì được bên nhau trong một góc quán hẹp, giữa một đô thị rực rỡ ánh đèn hay bên một vùng biển bao la nắng gió cũng mang lại cảm xúc ấm áp và sẽ là hồi ức theo suốt cuộc đời mỗi người...
Cho dù sẽ có "... một mai khi em xa vắng..."

Bài hát: Cho Đến Cuối Cuộc Đời - Quốc Khanh, Hồ Hoàng Yến
Sáng Tác: Trúc Hồ

Nghe Nhạc

Một mai... khi em xa vắng
Anh sẽ ra sao ...? một mình
Một mai khi em xa vắng ...
Anh biết sẽ làm sao ?
Buồn lắm người ơi ...
Đi về ...một mình lẻ loi
Bên đời chẳng còn có ai ...!

Một mai... khi em xa vắng
Anh sống ra sao ...? một mình...
Một mai khi em xa vắng ...
Ai sẽ cùng anh ...chia sớt buồn vui
Không còn giận hờn ...dễ thương
Không còn đợi chờ đón đưa ...
Không còn ...

Cho đến cuối cuộc đời
Anh vẫn mãi một lòng
Cây lá có đổi màu
Tình mãi trong xanh

Cho đến cuối cuộc đời
Anh vẫn mãi thật lòng
Yêu em ... hơn cả đời anh

Một mai...khi em xa vắng
Anh sẽ ra sao một mình ...
Một mai khi em xa vắng ...
Biển khóc... vì em
Nắng chết... vì em
Mưa buồn ...từng giọt hắt hiu ...
Âm thầm ...từng ngày khóc thương
Âm thầm ...

Cho đến cuối cuộc đời
Anh vẫn mãi một lòng
Cây lá... có đổi màu
Tình mãi... trong xanh

Cho đến cuối cuộc đời
Anh vẫn mãi... thật lòng
Yêu em ... hơn cả đời anh

Một mai... khi em xa vắng
Anh sẽ ra sao một mình...
Một mai khi em xa vắng
Biển sẽ là anh
Mang sóng vỗ về em
Âm thầm... từng ngày sóng ru
Âm thầm...từng ngày sóng ru
Âm thầm ....

Một mai... khi em xa vắng...

2 tháng 7, 2015

Ký Sinh


Có những ngày thật tệ hại... ngày mà như bạn không còn sức sống.

Ngày mà dù cả cuộc đời bạn chưa một lần chửi thề thì ngày hôm đó, quá nhiều lần bạn phải ngăn mình không bật ra những ngôn từ tệ hại đó!

Có những ngày mà những giọt nước mắt luôn chực chờ trên mi, khi môi bạn vẫn luôn nở sẵn nụ cười vì cái thế giới đang nhìn thấy bạn không có lỗi lầm gì, không có một trách nhiệm gì cho những giọt buồn trong veo nhưng mặn đắng đến nghẹn họng đó!

Có những ngày mà nếu có thể bạn không muốn gặp ai, không muốn nhìn thấy ai cả. Bạn chỉ muốn trốn vào một góc tối nào đó, không âm thanh, không ánh sáng, chịu đựng những buồn đau đang cắn xé trái tim. Một giọng nói, một bóng hình nào cũng có thể làm bạn nổi điên giữa những cơn sóng của phẫn nộ.

Những ngày như thế ... nên gọi tên như thế nào?

Chắc không ít người đã từng đặt những câu hỏi cho chính mình.
Tôi là ai? Vì sao tôi tồn tại?
Nghe như của các chàng trai, các cô gái ở ngưỡng cửa cuộc đời. Thế giới phía trước đầy sắc màu nhưng cũng mờ mịt,. Các cô cậu hoang mang chẳng thể hình dung Cái Tôi và thế giới này sẽ liên quan như thế nào và sẽ hòa hợp ra sao trước đầy những mâu thuẫn của thời mới lớn.

Trong những ngày tăm tối và đầy phẫn nộ, câu hỏi ngày nào cứ luôn quay về, và vẫn như mọi khi, là không có lời đáp.
Chỉ là khoảng không, có khi lạnh ngắt, u uất đầy thất vọng, có khi lửa oán hận lại ngun ngút.
Những ngày ấy, không trôi đi, không mờ nhạt theo thời gian, nằm đâu đó trong một vùng ký ức tối tăm như những ký sinh ăn mòn niềm vui, ước vọng của bạn.

Làm sao để những ngày ấy nếu có thì cũng sẽ nhanh chóng qua đi và chết dần, không tồn tại những ký sinh buồn để còn có nhiều niềm vui, còn đâu đó những hoài bão, những ước nguyện để bạn còn sống tiếp, còn bước tiếp trên con đường gian nan mang tên cuộc đời.