22 tháng 12, 2017

Vinh biệt một chàng trai

Một Giáng Sinh đã thật gần.
Một Năm mới cũng sắp đến.
Còn vài ngày nữa là những ngày cuối cùng của năm 2017 cũng sẽ đi qua.

Thời gian cứ trôi nhanh như thế không cần biết đến nhân gian.
Người ta buồn, vui , hân hoan rồi đau khổ, chợt có rồi chợt mất ... bao hỉ nộ ái ố trên cuộc đời chẳng ảnh hưởng đến những vòng quay của trái đất.
Người ta có đầy hoài bão rồi lịm tắt trong một giây, hay yêu thương chất đầy cũng vuột mất không ngờ, bao nhiệt thành hay kỳ vọng của những trái tim cũng không làm thay đổi điều sẽ đến.
Mọi điều cứ đến, không ai biết điều gì sẽ đến với mình cả.

Những được mất cứ thế nối nhau.

Vẫn biết thế mà sao trái tim vẫn đau đến thế!?
Một trái tim vẫn hoài đau vay khóc hộ tưởng như đã chai lỳ truớc những biến cố, tưởng có thể ung dung buớc qua cõi tạm vẫn đau như chưa từng đau.

Thôi thì...
xin đừng có, để không phải mất
xin đừng kỳ vọng, để không thất vọng
xin đừng đến, để khỏi phải chia tay.


Trong lúc mọi người nô nức cho một mùa lễ hội,
chúng tôi lại phải đau đớn chia tay vĩnh viễn một chàng trai thật ngoan, thật lành, thật giỏi ở tuổi hai mươi ba.
Tin rằng chàng ấy đã nhẹ buớc trên cõi vĩnh hằng thênh thang.

...

                           

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét