21 tháng 6, 2012

Cô đơn


Có ai chưa từng cô đơn? Từ đứa bé ngày đầu bước vào lớp học mới đến người già tưởng như không còn gì âu lo bên con cháu, từ anh nhân viên bảo vệ với mức lương thấp nhất công ty đến người tổng giám đốc quyền trọng chức cao. Từ người vợ tưởng như luôn hạnh phúc đến cả những ngôi sao có triệu người ngưỡng mộ.

Nỗi cô đơn không quá sầu thảm như thất tình, không đau đớn vật vã như mất người thân yêu nhưng không dễ chịu chút nào. Thế giới đông đầy mà vẫn thấy thiếu, vẫn một mình trên những nẻo đường trong những cuộc chiến không ngừng.

Không chỉ người đang thất tình mới cô đơn, người đang yêu cũng cô đơn. Một người tưởng như luôn đủ đầy cũng có những phút giây tưởng như không chịu đựng nổi.

Cô đơn ngay trong từng suy nghĩ, trong giấc ngủ vẫn còn mang đầy ưu tư. Cô đơn lớn dần theo năm tháng, là căn bệnh mà không có bác sĩ và thuốc thang nào chữa khỏi.

Đôi lúc cô đơn làm người ta mất hết lý trí, nhưng cô đơn chưa từng bị ai lên án mà thường được xem như lý do để biện minh. Đôi khi người ta cũng dùng cô đơn như một phương tiện, để cho phép mình làm một điều gì đó mà có thể lúc bình thường không bao giờ làm. 

Hôm nay là một ngày đặc biệt, đối diện với ba nỗi cô đơn của ba người khác nhau, ba câu chuyện, ba nỗi niềm… Mỗi người với những cảm xúc rất riêng, những phản ứng rất khác nhau để thoát khỏi nỗi cô đơn đó. Có người làm mình càng chìm sâu vào cô đơn, có người tích cực hơn.

Thế giới hối hả hơn, sống vội hơn và người ta càng cô đơn hơn. Nhưng may mà còn có internet, có những mạng xã hội như blog và facebook, có nơi để người ta có thể thì thầm với ai đó, cười chuyện của ai đó hay trải nỗi niềm riêng mà không sợ bị phản bội, bị đánh giá. Thật ra là người ta vẫn chỉ thì thầm một mình, cười một mình, hay đúng ra là với máy tính mà thôi. 

Máy tính và internet làm người ta đỡ thấy cô đơn, bạn có chọn giải pháp máy tính để chữa căn bệnh cô đơn của bạn không?



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét