14 tháng 7, 2014

Hội ngộ của Chết - Sống

Những cuộc gặp tưởng như trong mơ...

Chết


Đã tưởng như không còn gặp nhau trên thế gian này. Một tình yêu cứ sống trong tâm tưởng một người... dù năm tháng có qua đi nhưng trái tim mỏng manh vẫn giữ chặt lấy!
Rồi phong ba miệng người bức tử tình yêu  đó. Những dáng hình, hoài niệm bị vùi sâu mấy tầng năm tháng. Trái tim kia vùi chôn tên người. Trái tim chôn tên một tình yêu, chết mòn cùng niềm tin.

Rồi bỗng như trong những sắp xếp kỳ lạ của số phận... nụ cười đó, ánh mắt, bàn tay...lần nữa, quá gần, chạm tới.
Không xao lòng, không tiếc nuối, chỉ thêm lần nữa nhìn lại cuộc đời.
Chưa từng hối tiếc là đã từng yêu và sống như thế nào.



Sống


Tình yêu luôn là những dấu chấm hỏi. Tình yêu quá nhiều, quá sâu, để phải viết, để những nhân vật được yêu và được đau trong từng cuộc tình.

Ngẫu nhiên tình cờ hay là những nhát cắt nghiệt ngã của số phận, nhân vật tưởng chỉ trong hư cấu bỗng chốc xuất hiện quá gần trong một tầm với.

Không thể hình dung một người như bước ra từ những trang giấy, từ tâm tưởng phiêu linh nào của mộng tưởng bỗng một ngày sống động trước mắt. Tính cách và con người đó hiện hữu, sống thực đánh thức những cảm giác lạ lùng, chưa từng có.

Cảm giác đó là gì? Cuộc sống luôn có những bất ngờ, và bất ngờ hơn cả người ta có thể tưởng tượng.
Bất ngờ đến gây sợ hãi và mất niềm tin.

Một sự sống quá đáng sợ và cũng quá hấp dẫn.
Liệu người ta có thể từ bỏ sự sống ấy và giết chết cảm xúc ấy đi không?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét