26 tháng 1, 2015

Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm

 Lặng lẽ nhìn người ấy trôi qua cuộc đời ta vì không thể nói lời yêu, bi thương vì tìm ra một người như thế mà không có được người ấy, tiếc nuối nhìn ước mơ có người ấy bên cạnh tan như khói như mây...
Nhưng ít nhất là ta đã gặp được người ta muốn gặp, đã phải lặng lẽ, đã chịu bi thương, đã ôm tiếc nuối... còn hơn là suốt đời vẫn đau đáu một câu hỏi " Sao ta vẫn không gặp được "Người ấy"?



Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm


Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm, ta chỉ có thể nhìn người ấy đi qua cuộc đời mình một cách lặng lẽ.

“Thời gian thích hợp gặp một người thích hợp là hạnh phúc. Thời gian thích hợp gặp một người không thích hợp là sai lầm. Thời gian không thích hợp gặp một người không thích hợp là viển vông. Thời gian không thích hợp gặp một người thích hợp là nuối tiếc…”.

Khi ta gặp một người, người ấy khiến ta vui, người ấy khiến hạnh phúc, khiến ta cảm thấy mình như một đứa trẻ nhỏ cần chở che, ta bỗng thấy yêu đời hơn hết. Những lúc đấy, ta tưởng như mình là người may mắn nhất, bởi đã mang đến cho ta một người bảo vệ ta, chở che ta, dìu dắt ta.

Mỗi ngày bên người ấy ta thấy thời gian trôi qua thật ý nghĩa, được ăn cơm cùng người ấy, đi dạo cùng người ấy, vui đùa cùng người ấy, rồi cho rằng đó là “một nửa” đích thực của người mình. Nhưng rồi thời gian trôi qua, cãi vã, hiểu lầm, những bất đồng trong cuộc sống và cả cái Tôi quá lớn của mỗi người lại làm ta suy nghĩ lại. Rốt cuộc người ấy có dành cho ta không?

Những thương tổn trước kia, những nỗi buồn hiện tại, ta tự hỏi nếu như gặp người ấy trước lúc những vết sẹo chằng chịt trong trái tim ta chưa có, liệu ta có hồn nhiên mà đến với người ấy, không lo âu, không đắn đo?

Người ấy rất tốt, tốt đến nỗi ta sợ nếu mất đi người ấy thì liệu sau này có tìm được ai yêu thương mình như người ấy, bao bọc mình như người ấy? Liệu sau này mình có rút hết tâm can để yêu một người nhiều thế này không?

Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm

Nhưng cuộc sống nào đâu chỉ có tình yêu, cuộc sống còn bao nhiêu chuyện khiến ta phải bận tâm, khiến ta phải đau đầu suy nghĩ. Rồi áp lực công việc, áp lực học hành, áp lực bởi các mối quan hệ đến cùng một lúc khiến ta bỗng dưng mất kiểm soát, khiến ta cảm thấy bức bối, khiến người ấy muốn rời xa.

Gặp nhau, yêu nhau, hiểu nhau, cần nhau nhưng sai thời điểm, ấy là bi thương. Dù muốn bên nhau trọn đời nhưng có nhiều lý do đẩy chúng ta ra xa, rốt cuộc chỉ nhìn nhau bất lực. Ta trách số phận trêu đùa mình, ta trách thời gian trêu đùa mình, ta trách định mệnh mang người ấy đến nhưng rồi lại không để người ấy lại bên cạnh ta. Níu kéo thì xót xa còn buông tay thì đau khổ.

Càng hy vọng bao nhiêu thì hụt hẫng càng nhiều, yêu một người không mang lại cho ta một cuộc sống an yên lại càng sai lầm hơn nữa.




Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm, ta chỉ có thể nhìn người ấy đi qua cuộc đời mình một cách lặng lẽ. Ta băn khoăn không biết điều ấy có khiến ta nguôi ngoai hơn không, nhưng chắc chắn đó là sự lựa chọn tốt nhất cho ta và họ. Bởi dù có yêu đến mấy, có hết lòng đến mấy, có nắm chặt tay đến mấy thì tất cả rồi cũng chỉ rối rắm trong một mớ tình cảm hỗn độn, cứ để cho mọi thứ giản đơn chắc sẽ dễ dàng hơn.

Rồi có thể sau này, chúng ta sẽ tìm được một người khác, có thể họ không khiến ta cảm thấy là “một nửa” tốt nhất, nhưng sẽ cho ta được tình yêu trọn vẹn nhất. Đi suốt cuộc đời này, rốt cuộc thì chúng ta cũng chỉ cần một người khiến ta ở bên cạnh họ thì an toàn, nhận được tình yêu họ thì cảm thấy an yên.

Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm, đó là nuối tiếc. Nhưng hãy cất giữ họ ở nơi sâu thẳm nhất, như thể họ vốn đã khắc trong lòng ta những kỷ niệm khó quên. Nào ai trách được số phận, nào ai trách được tình cảm của một người mãi không thuộc về mình… Hãy yêu hiện tại, nuối tiếc rồi cũng qua…


Theo Dung Nhi/Baodatviet.vn

1 nhận xét:

  1. Giản đơn là ta lùi lại và rời khỏi những rối rắm trong lòng cả hai để thời gian heal lại những vết sém đã có trong lúc cố nhoài người để đến được vs nhau. Sẽ có những vết nong, sâu nhưng cuối cùng rồi tất cả sẽ mòn dần theo cát bụi thời gian. Xin giữ mãi những gì đẹp nhất và tự thưởng cho mình đã có một khoảng trời riêng và in dấu không phai. Đừng ai hỏi tôi có đau không, như thế quá thừa để nói về những gì mình đã có và chỉ muốn lặng im và nhắm mắt cho đến ngày ngừng thở.

    Trả lờiXóa