22 tháng 12, 2017

Anh à!

Anh à,
Em luôn tự hỏi liệu anh có bao giờ nhớ em không?
Em luôn thắc mắc những nơi mà anh qua...
có khi nào có chút bóng dáng em đâu đó không?
Những phút giây nào bất chợt nghĩ về anh, em luôn tự hỏi giờ này anh đang ở đâu, đang làm gì, dáng vóc ấy có gì hay đổi, hay khuôn mặt nét cười kia có còn như ngày xưa?

Em cứ luôn tự hỏi
cũng như
em vẫn luôn nhớ anh ...

Có khi nào anh nhớ
Có khi nào anh biết
Tình thuơng của em,
Nỗi nhớ của em,
Niềm đau của em?


Có lẽ anh không biết,
hay anh đã không thể làm gì khác
Tình thương của em, tuổi trẻ của anh, cũng đã không thể giữ anh lại.
Tuổi trẻ non xanh bỗng một ngày chạm tới nỗi đau.

Tay anh đã không chạm vào em.
Anh đã không nói gì với em nữa.
...

Em đã cố gắng nói với anh
Em đã cố gắng chạm vào anh
Vào giây phút cuối ấy
"...
Từ nay chúng mình chia tay
Từ nay chẳng bao giờ còn cười với nhau nữa
Từ mai chúng mình sẽ chia hai
Từ mai chẳng bao giờ còn nhìn thấy nhau nữa."


Anh à,
Em vẫn luôn tự hỏi liệu anh có bao giờ nhớ em không?
Em vẫn luôn thắc mắc những nơi mà anh qua...
có khi nào có chút bóng dáng em đâu đó không?
Em vẫn luôn muốn biết bây giờ anh đã ra sao
...
trong cõi vĩnh hằng mênh mông đó.

Từ ngày cái ngày thật xa ấy.
Một ngày tháng ba, ngày anh vừa qua tuổi hai mươi
Em vẫn cứ luôn tự hỏi...
Vì em luôn thương nhớ anh
như bao giờ
anh à.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét