Giữa phố thị đông người, chỉ cảm thấy trống không.
Hay thật ra chỉ muốn lặng thầm, im hơi giữa chốn nhân gian này!?
Một buổi sáng thức dậy sau một đêm dài không thức giấc, không mộng mị... chợt nhận ra có quá nhiều điều bình thường, mà tự dưng lại để rơi mất.
Luôn trầm mặc giữa những suy tư mông lung, hồi ức cũ không ngừng quay về, những khuôn mặt xuất hiện trong đời cứ chậm rãi từng người một xuất hiện trong tâm trí dù mông lung, mờ nhạt hay vô cùng rõ nét...
Cứ như vậy, mà sống sao! Vậy thì thế giới nhiều sắc màu này, cứ chỉ chọn nhìn những gam màu nhợt nhạt, u ám sao!
Đã từ bỏ được thói quen nhai lại những niềm đau,
màu sắc tối tăm chỉ làm nền cho những sắc màu khác rực rỡ và tươi thắm hơn,
hãy tận hưởng hoa thơm cỏ lạ hơn chỉ mãi đau thương vì sỏi đá bên đường.
Có những thứ thật đẹp, thật đáng để yêu quý hay ngưỡng mộ, làm cho cuộc sống dù đơn điệu, nặng nề hay vô cùng buồn chán ... cũng sẽ vui vẻ và đầy hứng thú.
Cứ tìm đi rồi sẽ thấy!
Ảnh #khanhkt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét