14 tháng 6, 2011

Mùi hương tan

Một bài thơ, không quá cũ.
Một lần những kỹ niệm xưa cũ chợt về, bỗng muốn lại là mình của những ngày tháng đã thật xa quá rồi, để cảm xúc dắt mình dạo chơi cùng ngôn từ và hồi ức...


Mùi hương tan

Một lần về lại nhánh sông xưa

Chợt nhớ ta ngày nào quá đỗi

Thèm nắm tay người như ngày ấy

Được thở hương yêu vụng dại một lần

Giữa dòng đời mê mệt

Sao bỗng nhớ ngày nào…

Tóc mai kia còn ngắn

Bây giờ đổi màu mây


Bồi hồi bước chân hoang

Chậm nhịp bước hoang đàn

Lang thang về chốn cũ

Người như còn đâu đây…


Nước mùa này vẫn xanh

Gió vẫn đùa trên cỏ

Người có còn thương nhớ

một thời yêu ngây ngô?


thì người ta lớn

Quên mình từng thơ ngây

Áo cơm hoài mệt mỏi

Nhớ chi nụ hôn đầu!


Ừ thì mình cũng quên…

cất vào đâu đó rồi

một mùa ký ức cũ

hương yêu kia phai thôi…


Còn đây một mùa trăng

Còn đây mây nước cũ

Người dù như ngày ấy

hương yêu kia tan rồi !

Chợt giữa khung trời xưa

Nghe mùi tóc năm nào

Mắt người trong đêm trắng

Nhìn theo, buồn qua vai…


Thanh đa, 22 tháng 2, 2009


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét