Đêm qua nghe câu chuyện của một người bạn …rồi mất ngủ. Cảm
xúc của câu chuyện đó mang lại là quá lớn!
“ Em sai rồi!” Câu kết luận của câu chuyện đời người, về
tình yêu, về những lựa chọn, về cuộc sống,… nghe sao mà buồn!
Im lặng nghe, cảm nhận cái đau của bạn. Cái đau vì ôm hết
trách nhiệm cho những điều không như ý. Cái đau vì bất lực không thể kéo thời
gian trở lại để làm một điều khác hơn điều đã làm. Cái đau vì gánh năng cuộc sống
như đè nặng hơn trên đôi vai vì nhận ra mình cô đơn hơn mình tưởng. Đau đến nỗi
những điều tươi đẹp vốn ít ỏi quanh bạn không còn tồn tại.
Im lặng nghe, cả câu chuyện không thể nói lời nào, không thể
an ủi, không thể làm gì để bạn bớt đau. Cuộc sống là thế đó, có những trải nghiệm
mà luôn ước ao không một ai trên thế giới này phải chịu đựng.
“Em sai rồi!” Thế nào là đúng sai trên cuộc đời này? Mỗi thời
điểm, mỗi quyết định đều mang giá trị riêng, lúc đó, ta phải làm thế, muốn làm
thế… để rồi sau đó ngậm ngùi nghĩ “Em sai rồi!”
Đã lâu không còn tin đúng hay sai, cuộc sống chỉ là những lựa
chọn và thời điểm. Cũng đã lâu thôi không nhìn lại, không đánh giá… Con đường
trước mặt bí ẩn, luôn có những bất ngờ, thì sao ta biết được lựa chọn khác đi sẽ
là lựa chọn đúng?
“Em sai rồi!” Câu cảm thán nghe đau nhói tận tim gan.
Mong
là bạn hiểu được không có đúng sai, không có sự thật, chỉ có những sự việc và cảm
xúc của chính mình mà thôi. Mong là bạn hiểu vẫn có hoa thơm cỏ lạ trên con đường
bạn đi, đừng vì những nỗi đau mà bỏ quên rồi đánh mất những điều tươi đẹp bạn
đang có. Hay bạn đáng có.
Xin cảm ơn người có một tâm hồn nhạy cảm và đầy cảm thông. Xin chúc cho chủ nhân blog này luôn đẹp và đầy năng lượng cùng những cảm xúc tích cực luôn đến mỗi sớm mai thức dậy.
Trả lờiXóa