...
Rồi sẽ có một ngày, sau tháng ngày dâu bể
Chúng mình cùng ngoái lại tìm nhau
...
Một lần hội ngộ rất đặc biệt của những người bạn của một thời thơ ấu...
Có những người bạn đã quên mặt, có những người bạn dù nhớ tên, nhớ mặt nhưng dấu ấn thời gian đã in đậm trên mái tóc, trong từng ánh nhìn hay cả dáng vóc để không còn lưu lại chút hình ảnh nào quen thuộc nữa... Có những giọng nói lạ lẫm đến không thể nhận ra dù đã từng rất thân thiết.
Nhưng cũng có những khuôn mặt như không hề thay đổi, như không hề có ngần ấy năm tháng ở giữa, thời gian tàn nhẫn kia như chỉ lặng lẽ đi qua...
Những nụ cười, những cái ôm siết nồng ấm thân thương mỗi khi ai đó gặp lại những khuôn mặt thân mến tưởng như cả đời sẽ không thể nào nhìn thấy nhau lần nữa.
Những hồi ức, kỷ niệm mình cất giữ như một kho tàng gom góp cả một thời học trò làm hành trang mang theo suốt đời tưởng như to lớn lắm, nào ngờ kể cả những người bạn không thân, cả những người bây giờ cũng không thể nhớ nổi mặt bạn thuở ấy trông thế nào lại giữ những kỷ niệm với mình dễ thương và ngọt ngào đến thế.
Xin cảm ơn những người bạn đã biến một ước muốn tưởng như không thể trở thành hiện thực.
Xin cảm ơn tất cả bạn bè đã vượt qua bao nhiêu trở ngại, đóng góp hết sức bằng lòng nhiệt thành hiếm có đã cùng nhau làm nên một kỷ niệm đẹp nữa, tạo thêm một tài sản quý giá trong kho tàng kỷ niệm, lần nữa mang những khuôn mặt từ ký ức tuổi thơ theo trái tim mỗi người dong duổi tiếp trên con đường muôn nẻo.
Ngẫu nhiên hay tình cờ Đinh Thị Thu Vân đã nói dùm những nỗi niềm bè bạn, quá giống tâm sự của chúng ta lúc này, hay bởi chính Nhà Thơ cũng đã có những hồi ức và hoài nhớ cùng với những người bạn và một thời dấu ái...
Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại
Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại
Bạn bè ơi, khi ấy có còn nhau
Cơn lốc đời đưa đẩy bạn về đâu
Ta ngoái lại tìm nhau, e mất dấu
Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu
Góc bạn bè yên ấm cảm thông ơi
Ta ngoái lại rụng rời đôi cánh mỏi
Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi
Ta ngoái lại tìm nhau, đừng sỏi đá
Đừng dập vùi chi nữa trái tim hoang
Thôi đừng nhớ đừng quên đừng xa vắng
Xin một lần tha thứ thuở lang thang
Tha thứ nhé bạn ơi ngày cay đắng
Ta quẩn quanh nuôi giữ xót xa mình
Tha thứ nhé những niềm vui không vóc dáng
Thủa đam mê bè bạn khuất xa dần…
Rồi sẽ có một ngày, sau tháng ngày dâu bể
Chúng mình cùng ngoái lại tìm nhau
Ta nói yêu thương khi mắt đổi thay màu
Bàn tay héo cầm lâu cho ấm mãi
Trái tim héo, nụ cười xưa dẫu héo
Chỉ xin đừng tàn lụi chút niềm tin
Dẫu mong manh vụn vỡ chẳng nguyên lành
Xin hãy có một ngày nhen nhúm lại.
Đinh Thị Thu Vân
Lâu lắm mới đọc lại bài thơ này
Trả lờiXóaVẫn vẹn nguyên những xúc cảm ban đầu
Cám ơn bạn đã chia sẻ cảm xúc, mình cũng vậy!
XóaBài thơ rất hay!