Phần
6
01:20
am
Căn phòng ngủ rộng rãi và bài trí
rất đẹp. Cô nhìn chiếc túi để trên chiếc bàn thấp gần tủ áo.
“ Đây là những thứ đã chuẩn bị sẵn
cho cô, cô xem có cần thứ gì thêm thì cho tôi biết nhé.”
Cô nhớ vẻ mặt kỳ lạ của người phụ nữ khi đón
cô rồi đưa cô vào đây chiều hôm qua, vẻ mặt đó làm cô hiểu cô là một trường hợp
rất đặc biệt. Nhưng đặc biệt vì việc mọi người phải sắp xếp cho cô từ chuẩn bị
giấy tờ, đưa đón, cả những thứ trong túi này hay vì việc cô đến đây, hay là vì
tất cả những chuyện này? Cô tự lắc đầu với chính mình, không thể chưa từng có
cô gái nào đến đây.
Trong cô như trống rỗng, mọi suy
nghĩ trở nên mờ nhạt, mọi việc đến quá nhanh…
Cô mở túi, nhìn vào đó một lúc rồi
cô đổ mọi thứ ra giường, áo quần, kem giữ ẩm, kem chống nắng và nhiều thứ khác
đủ cho một cô gái có một chuyến du lịch vài ngày. Tất cả những thứ đó đều mới
tinh, các nhãn giá đều được ai đó tế nhị xé bỏ.
Những điều này là thực hay là mộng? Ngôi
nhà này, căn phòng này, bốn bức tường đang vây kín cô với những cảm xúc mà cô
nghĩ không mấy ai có được. Giây phút này, chỉ mình cô cách biệt với cả thế giới,
không một liên kết nào, không laptop, không điện thoại, không máy chụp ảnh, chỉ
có mình cô đối diện với những cảm xúc mà cô biết cô sẽ chỉ có một lần trong
đời, mà cô biết cô sẽ mang theo cho đến khi cô từ giã cõi đời này.
Cô ngả người xuống giường, khẽ khép
mắt để được sống lại lần nữa với hồi ức quá ngọt ngào còn tinh khôi.
06:15
am
Người đàn ông đi dọc theo bờ biển
trong một ngày nắng sớm. Mái tóc hơi dài bị gió xô đẩy làm bù rối, anh mặc chiếc
quần thể thao dài màu xám nhạt và áo thun tay ngắn cổ tim màu đen. Trông anh
thật khỏe mạnh, rất đẹp.
Cô nhìn anh qua lớp cửa kính, có cảm giác như mình
đang được xem một đoạn phim. Anh có vẻ hơi trầm tư hơn là một người đi dạo
thong dong vào sáng sớm.
Bầu trời trong vắt, biển thật xanh,
bờ cát vàng trải dài phẳng lặng và người đàn ông kia, như trong một giấc mơ, cô
muốn được cùng đi dạo, cùng để gió thổi tung tóc mình với anh, muốn có cô trong
giấc mơ nồng nàn mùi hương biển đó.
02:20 pm
Đây là lần đầu tiên và chắc cũng là
lần cuối cùng cô được ngồi trong chiếc xe sang trọng này.
Trong cabin rộng và
tiện nghi, người đàn ông ngồi đối diện cô đẹp hoàn hảo đến không thật trong
chiếc áo sơ mi màu hồng, cà vạt màu rượu đỏ có vài sọc tím nhỏ và quần dài đen.
Anh như một bức tranh bởi một nghệ nhân kỳ tài vẽ nên, hoàn hảo đến từng chi
tiết. Dáng người anh, tay chân anh, khuôn mặt thanh tú với đôi mắt đầy biểu cảm
luôn làm cô chạnh lòng đang rất gần bên cô.
Anh nhìn cô, hơi mỉm cười với cô khi anh vẫn
đang nói điện thoại với ai đó. Anh đã có nhiều cuộc điện thoại trong hai giờ
vừa qua. Cô luôn cười với anh, như cười với hạnh phúc của cô. Hạnh phúc được ở
bên anh, được nhìn thấy anh.
Cô tận hưởng cảm giác ngọt ngào của từng
phút giây này.
Cô biết anh đang là thiên thần của
cô, một thiên thần hoàn hảo đang cho cô thỏa mãn một điều ước. Cho cô được sống
trong giấc mơ của chính mình.
Phần
7
Vy trôi bồng bềnh giữa thực và mộng,
cuộc sống của Vy, tình yêu anh và những điều tưởng như là mộng tưởng. Không còn
ngày tháng, không còn thời gian, chỉ có không gian này, không gian có anh,
không gian đẫm hương của căn phòng đầy hoa và một màu xanh ngăn ngắt ngoài kia…
Anh hoàn hảo và dịu dàng như Vy vẫn
luôn nhớ về anh, anh tinh tế và đôi khi hơi thận trọng. Tại sao phải che dấu
em? Nếu có một người nào anh tin nhất, một người yêu anh nhất, thì không phải
đó là em sao?
Anh đang đứng trả lời điện thoại ở
gần chiếc kệ sách nhỏ, mái tóc anh dài hơn trong trí nhớ của Vy, Vy rất thích
mái tóc anh, những đọt tóc phía sau gáy hơi cong, Vy thấy đáng yêu đến thế.
Cánh tay anh đang cầm điện thoại trông thật rắn chắc với những cơ bắp lộ ra
dưới tay áo thun ngắn. Giọng anh trao đổi khẽ, trầm như ru… Vy nhìn ánh mắt anh
và nghe giọng anh trong cuộc đối thoại, hình như có việc gì đó anh không vui.
Anh quay lại nhìn Vy.
-
Anh phải đi phải không?
Có gì đó đến thật nhanh trong mắt
anh.
-
Em muốn đi cùng anh không?
Vy biết anh chỉ hỏi thế thôi, anh
biết là Vy sẽ làm bất cứ điều gì anh muốn.
…
Lần nữa bầu trời ngoài kia chuyển
sang hồng rồi tím, đã có hai lần hoàng hôn, có nghĩa là Vy sắp xa anh rồi, mãi
mãi không gian này và anh sẽ chỉ còn là hoài niệm, trái tim Vy gần như ngưng
đập với ý nghĩ đó. Vy sẽ làm gì trong những giây phút này để sẽ không phải hối
tiếc?
Anh đang ngồi hơi xa phía bên kia, đôi mắt Vy vẫn yêu như đầy suy tư sau một cuộc điện thoại. Đang có chuyện gì đó làm anh không
vui nhưng Vy không hỏi, Vy không thể hỏi. Vy không thể bước vào thế giới của
anh, hãy để anh là anh trong thế giới đó, là anh vẫn luôn mạnh mẽ trong những
cuộc chiến, để anh luôn tự hào về chính anh.
Vy chỉ muốn có anh trong thế giới
yêu của Vy, hay trong thế giới của anh, Vy và tình yêu của Vy sẽ xoa dịu nỗi cô
đơn trong anh, dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi.
Vy đến bên anh, thật nhẹ, thật êm Vy
đặt bàn tay mình trên bàn tay anh, cảm nhận hơi ấm của bàn tay anh, đan bàn tay
nhỏ nhắn vào những ngón gầy của anh. Anh ngước lên nhìn Vy, ánh mắt này Vy vẫn
nhớ nhung hằng đêm, giờ đây như ôm ấp Vy trong tình yêu của anh. Vy quỳ xuống bên
cạnh anh, áp má mình vào tay anh, lắng nghe cảm giác hạnh phúc và yên bình đến
kỳ lạ.
…
Bên ngoài khung cửa trời đã tối sẫm,
Vy không biết đã là bao lâu. Khuôn mặt anh trong giấc ngủ thật bình an, Vy cố
giữ hơi thở thật nhẹ và không dám cử động vì sợ làm anh thức giấc. Vy hơi mệt
nhưng cô không dám ngủ. Tình yêu rạng rỡ nhưng xa vời đó đang ấm áp bên cạnh
Vy, Vy muốn được ngắm nhìn anh mãi, muốn hình ảnh gần gũi này của anh sẽ khắc
sâu vào ký ức của cô. Cô sợ nếu cô ngủ, anh sẽ tan biến không còn chút dấu vết
nào.
Cánh tay anh choàng qua người Vy bắt
đầu nghe nặng và làm cô đau nhưng Vy cố giữ vì không muốn ra khỏi vòng ôm của
anh. Cô nhìn mãi, ngắm mãi những đường nét trên khuôn mặt anh, đôi lông mày đen
đậm như hai nét vẽ làm tương phản màu hồng của đôi môi, anh đẹp hoàn hảo như
một bức tranh. Khuôn mặt thanh mảnh với cạnh hàm nhỏ làm anh trông rất trẻ
nhưng vẫn rất nam tính. Không ngăn được cô khẽ chạm vào anh, lòng cuộn lên một
cảm giác hạnh phúc không tả được, Vy đang chạm vào giấc mơ của cô.
Cô chạm vào mũi anh, vuốt ve đôi môi
mềm và hơi khô của anh. Cô mơn trớn khuôn mặt yêu dấu bằng những ngón tay đong
đầy cảm xúc. Anh khẽ động đậy, đôi hàng mi dài cô vẫn rất thích khẽ rung. Vẫn
không mở mắt anh vuốt ve cô dịu dàng.
-
Em không ngủ hả? Mấy giờ rồi?
Vy chỉ mỉm cười, em đâu cần biết đến
thời gian khi anh ở bên em.
-
Em có đói không?
Vy hơi lắc đầu, vẫn không rời mắt
khỏi anh. Anh nhìn cô âu yếm qua đôi mắt vẫn còn ngái ngủ, hai khóe môi khẽ
cong lên thành một nụ cười. Ánh mắt này, vẻ mặt này là của riêng cô, dành
cho cô. Trong khoảnh khắc, hạnh phúc làm cho cô như ngạt thở. Cô không muốn làm
gì khác, cô không muốn gì khác ngoài anh.
Cô nghĩ là anh đói vì chưa ăn tối, nhưng
cô không muốn ra khỏi vòng ôm này chút nào.
Vy vuốt ve những mạch máu trên tay anh, những mạch máu nhỏ, mềm hơi gợn dưới những ngón tay cô. Cô chồm dậy để
hôn những mạch sống đó của anh, cô hôn dài theo cánh tay, hôn lên ngực anh,
miết đôi môi cô lên làn da ấm áp của khuôn ngực rộng, rất vững chắc của anh. Cô
lắng nghe tiếng tim anh đập chắc khỏe bên dưới, lắng nghe tình yêu cháy bỏng
của cô. Tình yêu của em rồi cũng sẽ biến mất trên cõi đời nhưng trái tim này, hãy đập mãi những nhịp yêu đương, nhé anh.
Anh siết chặt vòng ôm làm Vy thấy
đau, nhưng đó là hạnh phúc của cô, lạc thú của cô. Vy dụi mặt vào người anh,
hít thở mùi hương anh. Vòng ôm ngát hương anh trong giấc mơ em bao lần, giờ
phút này đã là sự thật. Trong tay anh em là của anh, hãy làm cho em đau, để
hương yêu này in đậm trong em. Mãi mãi.
Vy luồn tay dưới cổ anh vuốt ve
chiếc cổ đàn ông rất gợi tình của anh, không kiềm lòng được cô trườn lên người anh,
hôn siết môi anh trong một cái hôn sâu.
Hãy yêu em, như anh chưa bao giờ yêu
một ai như thế.
Hãy yêu như anh chính là anh, hãy cởi bỏ lớp vỏ che chắn tâm hồn anh như đã bỏ lớp vải che thân kia.
Hãy yêu hồn nhiên không cần phải lo âu hay toan tính.
Hãy yêu em để anh không còn cô đơn.
Hãy yêu như anh chính là anh, hãy cởi bỏ lớp vỏ che chắn tâm hồn anh như đã bỏ lớp vải che thân kia.
Hãy yêu hồn nhiên không cần phải lo âu hay toan tính.
Hãy yêu em để anh không còn cô đơn.
Hãy cho em yêu anh vì cả đời em chỉ
chờ đợi để yêu anh.
Em sẽ yêu anh như em chỉ có một lần yêu trong đời.
Cho em dâng hiến linh hồn em, tình yêu của em.
Thân thể này rồi sẽ tan biến nên xin anh cho em hòa vào anh, không chia cắt, một lần thôi cho mãi mãi.
Em sẽ yêu anh như em chỉ có một lần yêu trong đời.
Cho em dâng hiến linh hồn em, tình yêu của em.
Thân thể này rồi sẽ tan biến nên xin anh cho em hòa vào anh, không chia cắt, một lần thôi cho mãi mãi.
Vy vuốt ve anh, yêu anh bằng từng
hơi thở, bằng cả thân thể cô áp sát vào anh, bằng linh hồn cô nhỏ bé và đầy cô
đơn, bằng tình yêu của cả một đời trút vội trong một lần.
...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét